Nhất định luôn phải đặt dấu chấm phẩy cuối mỗi dòng trong list;
Sai chính tả là điều chưa bao giờ gặp phải;
Muốn mọi thứ luôn phải được sắp xếp gọn gàng và vuông vắn;
Dù được yêu cầu “đơn giản”, mọi thứ vẫn phải hoàn hảo về mặt thẩm mỹ;
Không bao giờ hài lòng với thiết kế của bản thân;
Gấp góc sách để đánh dấu trang là kẻ thù không đội trời chung;
Chuẩn chỉnh về mặt format trong các nội dung formal như email, báo cáo,…;
Luôn xếp các file vào đúng thư mục thay vì ném bừa phứa ra màn hình desktop, tương tự với các app trên màn hình điện thoại;
Vẽ biểu đồ luôn chia đúng tỷ lệ dù điều đó là không cần thiết;
Luôn viết hoa tên riêng dù chỉ là trong một mẩu chat bình thường;
Luôn phải rửa tay thật sạch bằng xà phòng khi tiếp xúc với bồn cầu dù chỉ là chạm vào cái gạt nước;
Những thứ không đối xứng thực sự đáng ghét, trừ khi cần sự bất đối xứng;
Luôn phải bước chân vào trong ô gạch thay vì bước vào vạch giữa các ô;
Nếu đã đi cầu thang 2 bậc một, thì luôn phải là 2 bậc một;
Đừng bao giờ gắp rau trong bát canh bằng đũa trước mặt mình, hãy dùng muôi múc chúng lên khỏi mặt nước rồi mới gắp;
Mình ghét mấy đứa rửa bát xong mà vẫn dính bọt xà phòng trong và quanh bồn rửa;
Mình thích những thứ logic vì chúng chỉ có đúng và sai, không có “tùy” hay “đúng 50%”;
Những thứ là khái niệm mới thì phải đưa vào ngoặc kép;
Sẽ không viết tắt một từ trừ khi nó được chấp nhận rộng rãi, hoặc nếu nó không được viết đầy đủ lần đầu tiên và được chú thích viết tắt bên cạnh từ đầy đủ đó;
Giờ, ngày hoặc tháng nếu chỉ có một chữ số thì phải thêm số “0” ở trước (ví dụ: 09h30, ngày 20/07/1997 thay vì 9h, ngày 20/7/1997);
Luôn cố gắng đem lại trải nghiệm tốt nhất cho mọi người (trừ mấy người mình ghét), hay nói cách khác là luôn tìm cách làm hài lòng mọi người;
Justify (căn lề hai bên) ngay lập tức khi thấy một văn bản chỉ được để chế độ căn lề trái;
Mình có thể ở chung với sự bẩn, nhưng một khi đã bắt tay vào dọn dẹp thì nó phải fucking sạch sẽ;
Những từ đã là viết tắt thì phải viết hoa (“TOEIC” chứ không phải “Toeic”), trừ khi chúng đã được quy ước là viết thường (ví dụ: “etc” – et cetera);
Đáng ghét không kém là mấy đứa quay video ngang hoặc chụp hình ngang bằng điện thoại nhưng lại quên xoay ngang;
Mấy đứa làm thơ lục bát mà không gieo vần và không theo luật bằng – trắc thì chỉ là lũ bỏ đi;
Đã từ rất lâu rồi mình không còn đặt tên file là “untitled” nữa;
Mỗi lần vào trang cá nhân Facebook, phần detail làm mình khó chịu kinh khủng vì chức vụ của mình không được viết hoa các chữ cái đầu ("marketing leader" thay vì "Marketing Leader) mặc dù mình đã cố gắng edit trong phần chỉnh sửa profile. Nhưng mình đành phải để nó như vậy vì mình không tìm được chức vụ nào tương đương;
Luôn tìm cách loại bỏ hết số thông báo xuất hiện bên cạnh các app trên điện thoại;
Luôn đọc hết tất cả cả email và xóa hết những email không cần thiết (như quảng cáo, spam,…)
Bài này trước kia mình có đặt tiêu đề là "Mình bị "OCD nhẹ" vì..." bởi mình cảm giác nó nói lên được đúng tình trạng của mình, có một cái gì đó nguyên tắc và quy củ. Tuy nhiên sau khi nghe câu chuyện của một người bạn gặp vấn đề về rối loạn lo âu và rối loạn hoảng sợ, cũng như tìm hiểu thêm về chúng, mình nghĩ sẽ thật ngu ngốc nếu cứ lấy những căn bệnh tâm lý ra làm trò đùa (dù mình không cố ý như vậy).
Rất xin lỗi những người bạn ngoài kia đang phải đối mặt với những vấn đề tâm lý của mình. Stay strong!
Kommentare